domingo, 27 de abril de 2014

La Biblia de Barro - Bản kinh thánh bằng đất (1)

La Biblia de Barro
Una novela de Julia Navarro
Parte 1
Llovía sobre Roma cuando el taxi se detuvo en la plaza de San Pedro. Eran laz diez de la mañana.
El hombre pagó la carrera y sin esperar el cambio, apretando bajo el brazo un periódico, se acercó con paso muy vivo hasta el primer control en el que rutinariamente se comprobaba si los visitantes entraban en la basílica correctamente vestidos. Nada de pantalones cortos, minifaldas, tops o bermudas.
Ya en el interior del templo, el hombre ni siquiera se detuvo ante la Piedad de Miguel Ángel, la única obra de arte que entre muchas que atesora el Vaticano lograba conmoverle. Dudó unos segundos hasta orientarse y después se dirigió hacia los cofesionarios, donde a esa hora sacerdotes de distintos países escuchaban en su lengua materna a fieles llegados de todas partes del mundo.
De pie, apoyado en una columna, aguardó impaciente a que otro hombre acabara su cofesión. Cuando le vio levantarse, se dirigió hacia el confesionario. Un letrero informaba de que aquel sacerdote ejercía su ministerio en italiano.
El sacerdote esbozó una sonrisa al contemplar la figura enjuta de aquel hombre enfundado en un traje de buen corte; tenía el cabello blanco cuidadosamente peinado hacia atrás y el ademán impaciente de quien está acostumbrado a mandar.
  • Ave María Purísima
  • Sin pecado concebida
  • Padre, me acuso de que voy a matar a un hombre. Que Dios me perdone!
Tras decir estas palabras, el anciano se incorporó y, ante los ojos atónitos del sacerdote, se perdió veloz entre entre el enjambre de turistas que abarrotaban la basílica. Junto al confesionario, tirado en el suelo, dejó un periódico arrugado. El religioso tardó unos minutos en recuperarse. Otro hombre se había arrodillado y le preguntaba impaciente:
  •  Padre, padre… se encuentra bien?
  • Sí, sí… no, no… perdone…
Salió del confesionario y recogió el periódico. Re corrió con la mirada la página en la que estaba abierto: concierto de Rostropovich en Milán: éxito de taquilla de una película sobre dinosaurios; congreso en Roma de arqueología con la participación de reputados profesores y arqueólogos: Clonay, Miller, Smidt, Arzaga, Polonoski, Tannenberg, apareciendo este último nombre por un círculo rojo…
Dobló el periódico y, con la mirada perdida, abandonó el lugar, dejando con la palabra en la boca aquel hombre que seguía de rodillas esperando para confesar sus pecados y penas.

Kinh Thánh Bùn
Tấm Bảng Kinh Bằng Đất 
("barro" xem ra là đất sét chứ ko hẳn là bùn đâu. sách tiếng Anh dịch là "The Bible of Clay")
Tiểu thuyết của Julia Navarro
Chương 1

Mưa đang rơi trên thành phố Roma khi chiếc taxi dừng lại ở quảng trường San Pedro. Lúc đó là 10 giờ sáng.
Người đàn ông trả tiền mà không chờ lấy cả tiền thối. Kẹp dưới tay tờ báo, ông rảo bước nhanh đến cửa kiểm soát đầu tiên, nơi như thường lệ người ta kiểm tra xem khách du lịch vào tòa thánh có mặc đúng quy định hay không: không quần soọc, váy ngắn, áo lửng và quần lửng.

Khi đã vào trong nhà thờ, ông còn không đứng nán lại chiêm ngưỡng kiệt tác Pieta của Michel Angelo. Đấy là tác phẩm nghệ thuật duy nhất lay động lòng ông (khúc đỏ này, e rằng chưa chuẩn lắm, nhờ bà con ra tay) trong số hàng trăm gia tài của cải mà toà thánh Vatican đang nắm giữ.

Ngập ngừng vài giây để định lối, ông ta bước tới dẫn buồng xưng tội. Vào giờ ấy, các cha đạo từ nhiều quốc gia đang lắng nghe lời xưng tội bằng tiếng mẹ đẻ của các con chiên ngoan đạo đến từ mọi nơi trên thế giới. Đề nghị sửa lại thành các cha đạo đến từ nhiều nước đang lắng nghe các con chiên ngoan đạo từ muôn nơi đến xưng tội bằng chính tiếng mẹ đẻ của mình)

Ông ta đứng dựa lưng vào tường, nôn nóng đợi một người khác xưng tội xong. Vừa thấy người ấy đứng dậy, ông bước ngay tới phòng xưng tội. Một tấm biển cho biết vị cha đạo sẽ thực hiện phép giải tội bằng tiếng Ý.

Đức cha thoáng nở nụ cười khi thấy người đàn ông dong dỏng cao chỉnh tề trong bộ trang phục cắt may vừa vặn, mái tóc bạch kim của hắn đc chải lật ngược kĩ lưỡng ra phía sau ót. Ông có điệu bộ bồn chồn của một người quen thói ra lệnh.
  •  Lạy Đức Mẹ Đồng trinh.
  • Hoài thai vô nhiễm tội  (câu này ko ổn)
  • Thưa cha, con có tội vì con sắp giết người Đề nghị sửa thành con xin thú tội vì con sắp giết một người). Cầu Chúa tha tội cho con!
Sau ngần ấy từ, người đàn ông đứng phắt dậy, trước ánh mắt kinh ngạc của đức cha, rồi mau chóng biến mất giữa đám đông khách du lịch đang ùn vào nhà thờ.  Ngay cạnh buồng xưng tội, một tờ báo nhàu nát nằm trên nền nhà. Đức cha phải mất vài phút sau mới lấy lại được bình tĩnh (câu này thấy không chắc chắn lắm, nhờ bà con ra tay)Người đàn ông khác đang quỳ gối vội vàng hỏi: Một người đang ông khác đã quỳ gối rồi nôn nóng hỏi Đức cha.
  •  Đức cha, ngài có sao không?
  •  Không, không, có, có, xin lỗi…
Đức cha rời khỏi tòa giải tội và nhặt tờ báo lên. Liếc sơ qua trang báo đang sẵn mở. Trên trang báo là những thông tin buổi hòa nhạc của Rostropovich ở Milan; thành công của bộ phim bom tấn về khủng long; hội nghị về khảo cổ học ở Roma với sự tham dự của những giáo sư và nhà khảo cổ danh tiếng: Clonay, Miller, Smidt, Arzaga, Polonoski, Tannenberg, xuất hiện cái tên cuối cùng với một vòng tròn đỏ. Cái tên cuối cùng được khoanh tròn bằng mực đỏ.

Đức cha gập tờ báo lại, ánh mắt thẫn thờ. Cha bỏ đi mà không thốt ra lời nào dành cho người đàn ông vẫn quỳ đợi được thú nhận những tội lỗi của mình.


la Piedad de Miguel Ángel